Quà Tặng Cuộc Sống

Cha là người tuyệt vời nhất trong lòng tôi

cha là người tuyệt vời nhất
Written by Tin Tran

Mỗi người chúng ta lớn lên luôn có sự bảo bọc từ cha mẹ. Đối với tôi, cha là người tuyệt vời nhất. Với bài viết này, tôi dành trọn những cung bậc cảm xúc cá nhân để viết lên những hồi ức về người cha vĩ đại. Tôi sẽ mãi mãi tự hào khi trở thành 1 bản sao tuyệt vời từ ông ấy.

Bài viết này cá nhân Tin Tran vẫn thích viết và lưu lại những kỷ niệm đẹp này mãi mãi. Nếu đọc xong thì các bạn hãy để lại comment cảm nhận của các bạn tự hào về người cha tuyệt vời của chính bạn nhé!

Thời tuổi thơ – Cha là người tuyệt vời nhất

Với con, cha là người tuyệt vời nhất! Con vẫn nhớ mãi không thể nào quên được. Khi con 3 tuổi dù đã tự đi trên đôi chân nhưng vẫn bi bô như một baby mới tập tững. Nhằm giả vờ, vấp té để cha luôn nâng đỡ vào lòng. Lúc đó, ông ấy vẫn biết tôi giả vờ đấy!

Những lúc đó, tôi nhớ mãi lời cha tôi khuyên dặn: “Sau này dù ai có làm cho con vấp ngã, hay có tự ngã đau đớn đến đâu đi chăng nữa. Hãy tự đứng lên bằng chính bản lĩnh của người đàn ông nhé con trai!”

tự đứng lên sau thất bại

Khi đó, tôi chỉ biết ư ư nhìn chằm chằm ông ấy rồi lại hôn hít khắp khuôn mặt cha mình. Lúc còn nhỏ, tôi lúc nào cũng được ba mẹ bảo bọc che chở. Ít khi cho tôi chạy đi chơi cùng các bạn đồng trang lứa.

1. Khi con lên 3 tuổi

Mấy đứa nhóc lên 3 trong xóm đã cùng mấy anh chị chạy lon ton đi tắm mưa cởi chuồng. Tôi nhìn chúng nó được mấy anh chị cõng trên lưng đi tắm mưa, xuống ruộng bắt chuồng chuồng mà lòng tâm hồn như đang thả theo bọn chúng.

khi con lên 3 tuổi

Ba mẹ tôi thì nhốt ở nhà với mấy đống đồ chơi búp bê của 2 chị gái. Hồi đó không có đồ chơi, với nhà ba mẹ không có tiền để mua đồ chơi. Tôi toàn là cầm mấy con búp bê của mấy chị ngắm tạm chả biết làm gì cả! Hên sao ba tôi làm thợ mộc, ông ấy tự tay tạo ra những con xe gỗ hết xảy khiến tôi mê mẫn.

Lũ bạn trong xóm cũng ghé lấy chơi rồi cũng mất dần mấy con xe gỗ này. Tiếc là thời đó không có máy chụp hình để lưu những con xe huyền thoại này lại. Tôi vô cùng tự hào về những món đồ chơi giá trị từ chính tay ba tôi làm tặng.

2. Khi còn đi học mẫu giáo

Khi nghe tin cha bảo chuẩn bị cặp mũ, áo đẹp cho đi học mẫu giáo. Con vô cùng sợ hãi và òa khóc vì cảm giác xa ba. Dù cái lớp dạy kèm mẫu giáo nó sát vách bên nhà tôi! Haha nghĩ lại mà tôi cười đau cả ruột về cái vụ đi học kèm mẫu giáo. Do xưa giờ ở nhà, tôi luôn quấn quýt bên cha mẹ không rời. Do vậy mà hễ nghe dẫn qua lớp mầm non bên nhà là bỏ trốn trong toilet.

khi còn đi học mẫu giáo

Cha là người tuyệt với nhất trong gia đình! Tôi nhớ khi đó ba tôi cố gắng thuyết phục, vỗ về sao mà ngọt khiến tôi siêu lòng. Lúc đó vào mang cặp, được mẹ thay áo đẹp, các chị gái vỗ tay động viên tôi qua lớp để học cùng các bạn. Lúc ba dẫn tôi qua lớp mầm non kế bên nhà, tôi cúi đầu chào các bạn và cô. Thấy ngoài kia sao mà mấy đứa nó dạng quá, chạy giỡn nhau vui đùa làm tôi rạo rực.

Ba tôi nói: “Con ở đây, ngồi học rồi được đi chơi cùng các bạn khác nữa. Để ba đi ra ngoài lấy xe gỗ vào cho con luôn nha!”

Nói xong dứt lời, ba tôi đi một mạch về nhà. Tôi cứ ngồi tầm chưa đầy 1 phút nhìn chung quanh rồi chạy ra không thấy ba đâu! Khóc òa nức nở rồi đi ngang nhiên về nhà. Vừa đi vừa mít ước từ lớp học về đến nhà trông cái mặt ngu vãi ra. Hahaha!!! Thế là cách 1 tháng sau tôi mới tự can đảm đi qua lớp đó nhập học cùng các bạn.

3. Ngày con vào lớp 1

Đến năm vào học lớp 1. Tôi không còn khóc và sợ hãi nữa. Vì khi lên lớp 1, tôi cảm giác ảo tưởng mình như 1 siêu sao. Tại lúc 4 tuổi là ba tôi quyết định phải rèn cho tôi thành thạo mấy cái phép tính cơ bản cộng trừ. Lớp mầm non kế bên nhà được mấy cô dạy cho đọc viết. Làm toán gần như tôi đã học lớp 1 ở đó luôn rồi!

Bây giờ nhớ lại tôi vô cùng tự hào và yêu ông ấy nhiều hơn. Vì đã chuẩn bị cho tôi 1 hành trang bước đệm sẵn để không thua các bạn bè và cho tôi 1 tương lai vững chắc tự đi trên đôi chân trong những ngày nhập học lớp 1.

ngày con vào lớp 1

Đến trường tôi được ba chở đi học bằng chiếc xe đạp mộc mạc mà chắc chắn. Cha là người tuyệt vời nhất! Tạo cảm giác cho con vô cùng an toàn và tự hào khi được ba đưa đón bằng chiếc xe đạp. Có mấy hôm ba bận ở xưởng gỗ thì con mang chiếc cặp huyền thoại ngày ấy đi bộ la cà cùng đám bạn trong xóm về.

Năm 2002, lần đầu tiên sắm chiếc xe Wave mà ba quyết tâm dành dụm để thực hiện lời hứa với mấy chị em chúng tôi. Ba không được ai dạy lái xe, ông tự mua về tự ngồi tập chạy và chỉ sau 1 ngày đã chở được mẹ đi chợ và đưa đón tôi đi học. Tập cho chị hai tôi chạy xe máy nữa. Ôi! Ba tuyệt vời biết bao.

Cha là người tuyệt vời nhất mỗi khi con cần

Lúc học cấp 2, thời THCS. Ba mua cho chiếc xe đạp mới để tôi đi học cùng các bạn. Ông ấy tập xe đạp cho tôi chỉ chạy thử 1 vòng cho tôi xem. Sau đó bắt tôi lên xe cứ cho tự ngã 2-3 lần. Rồi cuối cùng cũng chạy được xe đạp. Với tôi, cha là người tuyệt vời nhất lắm luôn!

cha là người tuyệt vời nhất

Năm lên lớp 8, tôi cứ nhớ mãi. Tan học chiều thứ 7 về sớm lúc 15h30. Tôi cùng đám bạn đạp xe đi hái thị, vào rừng bẻ các hoa quả rừng để ăn. Sau 2 hôm thì bị sốt huyết, người tôi ra rời không đứng lên nổi. Ăn cái gì cũng nôn ra hết sạch.

Tôi khiến ba và mẹ vô cùng lo lắng. Lần này tôi lại làm khổ ba phải lấy xe chạy 30km từ nhà lên bệnh viện trên tỉnh để nhập viện khám gấp. Giai đoạn này, tôi có cả đống tật xấu hành ba tôi khá nhiều như:

  • Học xong không về nhà trốn đi chơi khiến ba phải lo lắng đi tìm.
  • Tiền của ba để trong túi quần uống cà phê là tôi hay móc để đi chơi điện tử.
  • Thi xong những kỳ thi cuối năm là trốn nhà đi chơi tới tối mới về.
  • La cà quậy phá ở các nhà hàng xóm khiến họ phải qua mắng vốn….

Và còn rất rất nhiều cái thói hư hỏng trẻ trâu của tôi thời cấp 2 nữa. Nhiều lắm mà kể không xuể luôn các bạn ạ! Tôi chỉ nói sơ sơ các điểm chính trên thôi.

Những lúc con xa nhà

Giai đoạn này, tôi thực sự nhớ nhà vô cùng. Nhận được tin chị hai đăng ký hồ sơ nhập học trên SG lớp 10. Sau đó tôi cố gắng nén nước mắt trước ngày được chị hai chở lên SG.

những lúc con xa nhà

Những ngày về thăm nhà rồi ra bến xe đò lên lại tôi vẫn nhớ nhà và bố vô cùng. Cha tôi vẫn tiễn tôi ra bến xe những lúc tôi lên lại SG. Cha là người tuyệt vời nhất, thần tượng sống mãi trong tâm trí tôi.

1. Cảm thấy nhớ ba mẹ rất nhiều

Hễ nhớ ba mẹ là tôi tự ra bến xe đón xe về thăm ba mẹ. Về nhà lúc lên lại thì được ba mẹ cho thêm tiền để lên SG ăn học. Lúc đó mấy năm học cấp 3 tôi được ba mẹ lo trọn vẹn tài chính cho việc ăn ở, học tập. Thời đó mạng wifi thì có nhưng Facebook, Zalo… ba không rành đâu. Nhớ nhà là tôi nhấc máy 1202 củ chuối để gọi hỏi thăm sức khỏe ba mẹ.

2. Công việc part-time thời còn học sinh THPT

Tới năm 12, nhờ vào những quyển sách nghị lực sống, đắc nhân tâm từ chị hai của tôi để lại. Tôi say mê đọc mấy cuốn sách đó và trở nên mạnh mẽ. Khi đó, tôi tự quyết định: đã đến lúc không được vòi tay xin xỏ tiền từ ba mẹ nữa. Theo bản năng cứ nghĩ về cha là người tuyệt vời nhất buộc tôi phải hành động quyết đoán. Ngoài giờ học xong buổi trưa của học sinh 2 buổi, tôi ra ngoài kiếm công việc rửa chén để ăn cơm chùa.

cha là người tuyệt vời nhất đời con

Cứ hết 1 tiếng là tôi được chủ quán bao cơm và tiền rửa chén là 35K. Tôi dồn 1 lần để tới thứ 6 lấy trọn 175K. (Làm có thứ 2-thứ 6, lúc 12h tới 13h chiều). Dẫu biết số tiền này là bị bóc lột đấy. Nhưng không còn cách nào khác vì quán cơm đó gần hẻm trường học. Hơn nữa tôi cần có cơm để còn sức chiều lên lớp ngủ chứ học là không vô rồi. Haha! Đùa đấy chứ học không vô cũng ráng nhét mấy cái công thức mèo vào không là bị chép phạt cho ngu người.

Quãng đường vào Đại học

Vào ĐH, tôi quyết tâm hơn, mạnh mẽ hơn. Hành động và suy nghĩ của tôi, kể cả tiếng nói, cử chỉ ngày càng hệt như bố. Thực sự gần như bản sao và tôi gần như là người đàn ông trưởng thành. Thật tiếc là tôi cố gắng dốc tâm kiếm tiền nhưng các khoản học phí, tài chính ăn ở của tôi vẫn được trợ cấp từ chị gái và ba mẹ. Vì có cày mấy tôi cũng không thể nào trả nổi học phí và ăn ở lúc còn khoảng đầu năm nhất.

quãng đường vào đại học

Vào cuối năm nhất, bánh tráng nướng Góc Đà Lạt chính là bước ngoặc để tôi tự hào với bố rằng bố không cần phải gửi tiền hàng tháng lo cho tôi nữa. Ở đó sau những ngày học đầy kiến thức nhét cho nhức nhối. Tôi tan ca tìm đến công việc part-time ở Góc Đà Lạt đầy nhiệt huyết, đầy hạnh phúc và niềm vui.

Từ lúc đi làm tôi mới thấm được cảm giác kiếm tiền nuôi con ăn học của các bậc cha mẹ nó vất vả khủng khiếp đến chừng nào! Có thế tôi mới thêm yêu thương người cha tuyệt vời đã hết lòng động viên mỗi khi tôi ủ rủ.

Cha là người tuyệt vời nhất! Ông ấy còn là người truyền cảm hứng về thể thao, thiền định cho tôi và em trai. Lúc nào cũng khơi gợi lên những hình ảnh, ký ức thời trẻ của ông ấy đọng lại đâu đó của bộ môn bóng đástreet workout ngày nay. Và tôi cũng tiếp nhận nguồn cảm hứng tinh thần này để noi gương 1 chiến binh thực thụ như thời vinh quang từ ông ấy.

Bố mãi mãi là người vĩ đại

Cha là người tuyệt vời nhất! Con không tự hào về cá nhân con. Con chỉ mãi mãi tự hào khi chính thức trở thành 1 bản sao vĩ đại từ bố. Tương lai tới, con phải mạnh mẽ như chiến binh thời khắc tuổi thơ rực sỡ của bố ngày nào. Quyết tâm phấn đấu vượt thời gian chạy đua cùng tuổi tác của bố và mẹ để ngày đó, ngay đó … tên bố sớm chính thức được thế giới nhớ mãi. Con hứa đấy!

Và con lặp lại, nhớ mãi điều này: “Sau này dù ai có làm cho con vấp ngã, hay có tự ngã đau đớn đến đâu đi chăng nữa. Hãy tự đứng lên bằng chính bản lĩnh của người đàn ông nhé con trai!”

About the author

Tin Tran

Đam mê thể thao, yêu thích Street Workout, Tennis. Mình thích viết và chia sẻ đến bạn đọc những thông tin hữu ích nhất tại Blog cá nhân tintran.org. Rất mong bạn đọc ủng hộ và theo dõi, mình sẵn sàng học hỏi và tôn trọng những đóng góp từ các bạn. Thân ái! Các bạn có thể đọc qua câu chuyện ➣ chi tiết về Tin Tran

Leave a Comment